Mỗi cơn mưa dù là chứa đựng sức sống mùa xuân, cái tươi mát của mùa hạ, cái se lạnh đầu thu hay cảm giác lạnh lẽo ngày đông đều mang đến cho chúng ta những rung động và những cảm xúc từ sâu thẳm tâm hồn. Chính vì vậy mà mưa luôn là một trong những đề tài tạo nên cảm hứng bất tận cho những tuyệt phẩm thơ ca. Bài viết tổng hợp những bài thơ về mưa buồn dưới đây sẽ giới thiệu đến bạn một vài tác phẩm nổi bật trong số đó.
Những bài thơ ngắn về mưa buồn hay nhất
Đêm mưa
Đêm buồn lặng lẽ…một mình tôi
Nhìn mưa rơi…chợt thấy bồi hồi
Thao thức chờ đợi…người xưa đến
Có lẽ người ta…chẳng đến rồi
Ngậm ngùi nhìn cánh…phượng vĩ rơi
Ve ngân dạ khúc…thật bùi ngùi
Hạ chưa kịp đi… thu vội tới
Từ nay ta đã…mất nhau rồi
Duyên nợ hai ta…đã hết rồi
Bận lòng vương vấn….chi người ơi !
Tâm tư khắc khoải…mang sầu nhớ
Một mình trăn trở…giữa đêm mưa
Bài thơ không miêu tả trực tiếp trực tiếp cơn mưa buồn trong màn đêm nhưng chúng ta cũng cảm nhận được rằng tiếng mưa rào mùa hạ đang át đi những âm thanh đặc trưng nhất của màn đêm là tiếng ve. Âm thanh giống như tiếng lòng bao trùm một con người cô độc, cứ trăn trở chẳng thể ngủ yên.
Tản Mạn Buổi Sáng… Trời Mưa..
Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn miên man mãi mưa ơi !
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! buổi sáng …sao mà buồn thế ???
Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế ..sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng … thêm một ngày … “nghỉ phép”
Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép…
Có lẽ cuộc đời đôi lúc cũng … mong manh…
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…
Bài thơ đã tạo nên một thế đối lập tương phản gần như xuyên suốt tất cả các câu thơ. Bầu trời buổi sáng thường gợi cho người ta đến những thứ tốt đẹp, một khởi đầu mới với sức sống tràn đầy. Ấy vậy mà bầu trời lại đổ mưa khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều mang cái vẻ ảm đạm buồn bã. Người ngắm mưa mang cái vẻ “thanh thản” nhưng trong lòng cũng buồn sầu không yên, ngồi nhìn mưa nhưng hàng mi lại khép.
Mưa Lòng
Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi
Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai
Một bài thơ không nói về cơn mưa của bầu trời thời tiết mà bộc lộ cơn mưa trong lòng người. Như cái cách mưa đến và mưa đi, cảm xúc con người cũng có lúc trầm, lúc bổng. Khi cơn mưa buồn trong lòng đến thì tất cả đều chỉ còn là một màu tăm tối, che lại những xúc cảm tươi vui thường có, xóa mờ đi những ký ức đẹp đẽ gây nhung nhớ, hoài niệm.
Chiều mưa buồn
Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóng
Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời
Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy
Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời
Ơi cuộc đời có bao giờ khác được
Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi…
Chiều mưa buồn!!!
Khác với những bài thơ về mưa buồn khác được đề cập trong bài viết này, những cảm xúc, tiếng lòng của người viết nên bài thơ bộc lộ một cách trực tiếp, không dồn nén. Giống như hình ảnh một người mượn cơn mưa để khóc, bài thơ này cũng mượn tiếng mưa để bày tỏ tình cảm âm thầm, lặng lẽ, không được ai hay biết.
Chờ mưa – Huỳnh Minh Nhật
Em ngồi đợi cơn mưa mùa hạ
Góc quán quen nắng gắt trưa hè
Ký ức nào, cơn mưa rất lạ
Của một thời hai đứa chung che
Người thành phố thưa dần nắng cháy!
Gái cố đô đong đếm hạt sầu
Sông ngàn tuổi con sông còn chảy
Mây mười lăm bạc trắng mái đầu
Em tìm anh, dư tình thuở ấy
Anh nơi nào sao chẳng về đây
À đây rồi, cơn mưa đầu hạ
Mưa rì rào nghiêng ngả hàng cây
Ký ức cũ khô cằn bỏng rát
Ngột ngạt buồn, nắng đổ mồ hôi
Nắng hanh khô hương tình cũ nát
Mưa không về, nắng mãi người ơi…
Tất cả những kỷ niệm và tình cảm đẹp nhất của cặp đôi được gửi gắm trong cơn mưa rào mùa hạ. Một mối tình đẹp đẽ với những cảm xúc như những giọt nước mưa tưới mát cho tầm hồn. Nhưng mưa mùa hạ chợt đến, chợt đi để lại cho lòng người bao nhiêu luyến tiếc. Dù khát khao đến mấy, họ cũng chẳng thể làm gì khác để mang cơn mưa trở lại. Chờ đợi trong cái nắng gắt, ngột ngạt làm mệt mỏi cả tâm hồn, cơn mưa tiếp theo dù đến cũng chẳng thể mang lại cảm giác y hệt như trước đây.
Giọt mưa thu
Gió man mác cho lòng nhung nhớ,
Giọt mưa thu trăn trở đoạn trường.
Lá vàng từng chiếc vấn vương,
Nhẹ nhàng rơi xuống bên đường quạnh hiu.
Trời lành lạnh mang nhiều hoài niệm ,
Bóng chiều xưa tim tím nhạt nhòa.
Hoàng hôn phủ xuống ngàn hoa.
Bên nhau ấm áp chan hòa yêu thương!
Người có nhớ khu vườn nho nhỏ,
Tấm chân tình tỏ rõ lòng son.
Cho dù nước chảy đá mòn,
Nghìn thu tình hỡi núi non chẳng dời.
Bao thu vắng lệ rơi gối chiếc,
Mảnh chân tình tha thiết khó phai.
Mây trôi biền biệt tháng ngày,
Trải qua giông bão nắng mai thắm nồng !
Bản thân mùa thu lúc nào cũng tạo cho người ta cảm giác man mác buồn, cảnh vật mùa thu theo đó cũng nhuốm màu quạnh hiu và hoài niệm. Cái cảm giác mà mùa thu mang lại khá giống như cảm giác vừa tiếc nuối vừa chìm đắm, tiếc nuối cho những điều ngắn ngủi đã qua, chìm đắm trong cảm giác tốt đẹp để luôn ghi nhớ, không quên.
Những giọt mưa mùa thu mang đến cảm giác se lạnh không chỉ với cơ thể mà cả với trái tim và tâm hồn. Giọt mưa buồn mùa thu xuất hiện ở đây không giống như một nhân vật chủ đạo mà giống như một người dẫn chuyện. Từng giọt mưa mùa thu rơi xuống như lăng kính hiện về kỉ niệm đáng nhớ trong hồi ức.
Bài viết mới chỉ đưa đến được một vài tác phẩm khá nổi bật về mưa buồn. Nếu đây là đề tài mà bạn thực sự yêu thích, bạn vẫn có thể tìm hiểu kỹ hơn và tìm đến những sáng tác hay, ý nghĩa và cảm xúc không kém những bài thơ đã được giới thiệu tại bài viết này.